Sever 1 Sever 2
141

Nữ tù nhân trốn ngục và cái kết

Cô đành phải cẩn thận từng chút một thoa sữa tắm trong tay lên côn thịt của anh. Cô thấp thỏm nhìn theo người đàn ông, trong đôi mắt không thể che giấu được sự lo sợ.Lúc này người đàn ông đã ngồi vào bàn máy tính, thờ ơ nói: Yên lặng đi, đừng làm ồn.Thịnh Hạ yếu ớt trượt chân ngã ngồi ngay cửa ra vào. Còn môi Dung sau khi rời cặc của trưởng phòng Tuấn thì lại dời sang cặc của Hải, nữ tù nhân nàng vừa bú cặc Hải vừa đưa ánh mắt dâm đãng khoái lạc liếc về phía camera, như thể khoe với chồng rằng mình đang được đồng nghiệp cho ăn một món rất ngon lành.Bú xong cặc Hải thì Dung lại chuyển sang bú cặc Phong, Khôi tua nhanh qua đoạn này rồi dừng tua ở cảnh Hải dìu Dung đứng lên, gã đứng sau lưng cọ cặc vào mông Dung và cởi áo sơ mi và áo ngực vướng trên người nàng quăng xuống ghế, còn chiếc váy ngắn thì đã bị kéo lên eo nàng từ trước đó. Đến năm hai đại học, ba Thịnh và mẹ Thịnh đều khuyên Thịnh Hạ không cần phải làm bài kiểm tra đầu vào, sau khi tốt nghiệp cứ tìm một công việc mình thích là được.Nếu không thích thì về nhà.Thịnh Hạ quyết định ở lại Nam Thị.Có thể vì đây là nơi cô đã học đại học nhiều năm, quen biết được nhiều bạn bè mới và môi trường quen thuộc cũng khiến cô cảm thấy an toàn hơn.Hoặc có lẽ là vì một số lý do mà chính cô cũng không thể giải thích được.Đã bốn năm trôi qua kể từ khi anh Đông rời khỏi cuộc đời cô.Thỉnh thoảng, cô sẽ mơ đến khuôn mặt đó lúc nửa đêm.Theo dòng chảy của thời gian, nỗi sợ hãi trong cô về người đó cũng dần phai nhạt, những ký ức còn đọng lại đều là cảnh tượng người đàn ông cắn liếm vành tai cô, hung hăng tiến vào cô từ phía sau.Cô rất phiền não.Nhưng cũng chẳng thể làm được gì.Người đàn ông đó luôn hiện hữu trong tâm trí cô.Đúng là âm hồn bất tán.Sau hai tháng thực tập, cô đến công ty mới dưới sự giới thiệu của bạn cùng lớp.

View more