Sever 1 Sever 2
143

Nữ quản lý dâm đãng

Khôi cũng lo lắng, còn sợ vợ cắn lưỡi tự tử, cuống cuồng tháo băng miệng và mắt cho nàng.Mắt Dung dần quen ánh sáng, nàng thấy ngay Khôi và lão Hoàng đang lo lắng nhìn nàng, Dung đắc ý nhưng vẫn ra vẻ lạnh lùng.Em có sao không vợ Khôi lo lắng hỏi.Dung lạnh lùng liếc chồng rồi ngước đầu lên xem kẻ thứ ba là ai. Cô vẫn đi tới chào hỏi Hàn Gia Phàm một tiếng: Mr. Ngô ngước nhìn chị dâu, gương mặt nàng ửng đỏ tạo thành nét quyến rũ đọng lòng người, Ngô nhớ tới cảnh trong phim sex, nó vừa dùng lực bóp mạnh ngực Dung vừa chăm chú nhìn biểu cảm mặt nàng.Á Dung bật ra tiếng rên khe khẽ, mi mắt nàng khép hờ mê mang hưởng thụ.Bóp véo một lúc, tay Ngô mò lên chạm trực tiếp vào phần ngực lộ ra của Dung, đồng thời Dung tự kéo dây áo mình tuột khỏi vai, làm một trong hai bầu vú tròn căng dần lộ ra trước mắt em chồng.Nhìn quả đào tròn lẳng thơm ngon của chị dâu lộ ra trước mắt, Ngô hứng lấy nâng niu như sợ nó rụng mất. Cậu nhìn những người bạn nhỏ khác phía dưới bục giảng, lớn tiếng nói: Tớ tên Lạc Tâm Thành, năm nay ba tuổi, sau này là bạn cùng lớp với các bạn, hy vọng có thể chung sống hòa bình với mọi người, cảm ơnCô giáo cùng các bậc phụ huynh khác đều bị bé trai ra vẻ bá đạo mười phần này chọc cho bật cười.Không giống với những đứa trẻ khác, Lạc Tâm Thành không thích chơi cầu trượt, cũng không thích chơi đồ chơi, trên tay cậu đang lắc lư một cái đồng hồ cơ, trong cặp sách nhỏ đều là tua vít cỡ mini và các loại dụng cụ.Khi những đứa trẻ khác đều đang chơi trốn tìm cười vui vẻ, nữ quản lý cậu một mình ngồi trên ghế nhỏ, vùi đầu yên tĩnh tháo dỡ chiếc đồng hồ cơ của mình.Tháo toàn bộ ra, lại lần lượt lắp lại, chờ tan học, cậu vừa vặn lắp một cái ốc vít nhỏ cuối cùng vào.Lúc Thịnh Hạ và Lạc Hàn Đông đến đón cậu, Lạc Tâm Thành đầy lạnh lùng nhìn đồng hồ đeo tay nói, Mẹ, mẹ đến muộn năm mươi giây.Thịnh Hạ trừng lớn mắt, Không thể nào, rõ ràng là mẹ đến sớmLạc Hàn Đông xoa đầu Lạc Tâm Thành một cái, nhấc bé con lên vai rồi bước đi.Lạc Tâm Thành lúc này mới có dáng vẻ của một đứa trẻ, trên mặt là nụ cười hồn nhiên, Bố Cao thêm chút nữaLạc Hàn Đông trực tiếp chạy về phía trước, Lạc Tâm Thành cười khanh khách không ngừng.Thịnh Hạ đuổi theo phía sau, trên mặt cũng mang theo ý cười: Hai bố con chậm chútỞ cổng, mọi người đã sớm chú ý đến đôi vợ chồng nhan sắc đỉnh cao này, nhìn sang bé trai ngầu ngầu kia, không khỏi phát ra một tiếng khen ngợi.Dáng dấp một nhà ba người kia đều đẹp quáCó bé trai còn chỉ vào chỏm tóc trên đầu Lạc Tâm Thành nó: Mẹ ơi, con về cũng muốn buộc tóc giống như bạn đó, mẹ xem, bố bạn ấy cũng có, con cũng muốn bảo bố buộc.Tóc bố con rụng gần hết rồi, căn bản không thể buộc được, mà bố con Lúc người mẹ nhìn theo hướng ngón tay đứa con chỉ nhìn thấy Lạc Hàn Đông, nhịn không được mà lắc đầu: Bố con quá xấu, không thể so sánh với người ta được.Lúc Thịnh Hạ về nhà, bố Thịnh đã mở cửa ra đón, véo Lạc Tâm Thành một cái rồi ôm vào trong ngực: Ôi bảo bối nhỏ của ông, có nhớ ông ngoại không,Lạc Tâm Thành ra vẻ lạnh lùng nói: Ông ngoại, con đã ba tuổi rồi, đừng gọi con là bảo bối nhỏ nữa.Ha ha ha Bố Thịnh bị cậu chọc cười toe toét.Thịnh Hạ vào phòng bếp giúp mẹ Thịnh nhặt rau, bố Thịnh chơi với Lạc Tâm Thành trên sô pha.

View more